[KIẾM LAI] Chương 3. Nhật Xuất

Tác giả: Phong Hỏa Hí Chư Hầu

Thị trấn nhỏ không lớn không nhỏ, hơn sáu trăm gia đình. Nhà nghèo trong trấn, Trần Bình An nhận ra phần lớn. Về phần gia đình giàu có, cánh cửa cao, lớp người quê mùa như thiếu niên chỉ đi ngang qua chứ chưa từng đi vào, ngõ nhà giàu, Trần Bình An thậm chí đều không có đặt chân qua, đường đi bên kia được lát bằng từng khối đá xanh lớn. Trời mưa xuống, tuyệt sẽ không một cước đạp xuống, bùn văng khắp nơi. Những khối đá xanh kia, trải qua trăm ngàn năm người xe giẫm đạ, sớm đã phẳng phiu bóng loáng trong như gương.

[Đọc tiếp]

[KIẾM LAI] Chương 2. Khai Môn

Tác giả: Phong Hỏa Hí Chư Hầu

Trời hửng sáng, gà chưa gáy, Trần Bình An đã rời giường, tấm đệm đơn bạc thật sự không giữ được hơi ấm, hơn nữa tại thời điểm làm học đồ nung sứ, cũng đã dưỡng thành thói quen dậy sớm. Trần Bình An mở cửa phòng, đi ra tiểu viện bùn đất, hít thở sâu một hơi, duỗi lưng một cái, đi ra sân nhỏ, quay đầu chứng kiến một thân ảnh nhỏ bé yếu ớt đang khom người, hay tay xách một thùng nước gỗ, dùng bả vai đẩy cửa sân nhà mình, đúng là tỳ nữ của Tống Tập Tân. Nàng hẳn là mới từ giếng thiết tỏa ngõ Hạnh Hoa bên kia múc nước trở về.

[Đọc tiếp]

[KIẾM LAI] Chương 1. Kinh Trập

Tác giả: Phong Hỏa Hí Chư Hầu

Mồng hai tháng hai, Long Sĩ Đầu (Rồng Ngẩng Đầu).

Trong hoàng hôn, trấn nhỏ có một địa phương yên tĩnh gọi là ngõ Nê Bình, có một thiếu niên lẻ loi hiu quạnh, lúc này đang theo tập tục, một tay cầm ngọn nến, một tay cầm cành đào, chiếu rọi xà nhà, vách tường, giường gỗ các chỗ, dùng cành đào gõ gõ đập đập, ý đồ mượn việc này xua đuổi rắn rết các loại, miệng lẩm bẩm câu nói thị trấn nhỏ đời đời truyền lại: Mồng hai tháng hai, chiếu sáng xà nhà, đào đánh bức tường, nhân gian xà trùng không nơi ẩn núp.

[Đọc tiếp]